Table of Contents
Cái gì là cầm kỳ thi hoạ? Bắt nguồn từ một câu thành ngữ gốc Hán là Cầm kỳ thư hoạ (琴棋书画 – Qín qí shū huà), được người Việt xưa thay từ ”thư” (书 shū) thành từ ”thi” (诗 shī) để phù hợp và nhấn mạnh hơn văn hóa của Việt Nam, Cầm kỳ thi hoạ đã trở thành một câu tục ngữ được sử dụng khá phổ biến trong cuộc sống hiện nay. Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu rõ ý nghĩa của câu tục ngữ này, các bạn hãy đọc tiếp bài viết để xem câu tục ngữ này có gì thú vị nhé.
Cầm kỳ thi họa (琴棋詩畫 – Qín qí shī huà. ) là gì?
Được hiểu đơn giản là người chơi nhạc cụ, chơi cờ, viết văn thơ và vẽ hình đều thành thạo, cầm bút vẽ tranh là người thường dựa vào sự giỏi giang của một người để phân biệt người có năng khiếu hay không, người lịch sự hay người trí thức, phàm nhân hay không tài.
Cầm kỳ thư họa là một ngành nghệ thuật bao gồm âm nhạc, cờ vua, sách và hội họa.
Cầm kỳ thi họa nghĩa là gì? Đây là một câu thành ngữ gốc Hán được người Việt sử dụng một cách khá phổ biến trong đời sống ngày nay. Trong Tiếng Trung, câu thành ngữ này được viết là 琴棋书画 qín qí shū huà, nếu chuyển sang âm Hán Việt thì sẽ là “cầm kỳ thư họa”. Tuy nhiên, có một điểm mà ông cha ta khi đưa vào áp dụng câu thành ngữ này đã biến đổi một chút so với nguyên bản để phù hợp với người Việt hơn. “Thư” ở đây là thư pháp, là một nét văn hóa đặc biệt của người Hán. Nhưng khác người Hán, người Việt chúng ta sử dụng bảng chữ cái latin, vì vậy người xưa đã thay chữ “thư” (书 shū) thành chữ “thi” (诗 shī) để phù hợp hơn và đồng thời nhấn mạnh niềm tự hào đối với nghệ thuật thơ văn của người Việt từ xa xưa đến ngày nay. Tuy nhiên, trong bài viết này, mình vẫn sẽ để nguyên gốc câu thành ngữ của người Hán, đó là 琴棋书画 qín qí shū huà.
Cầm kỳ thi họa (琴棋詩畫) được tạo thành từ các chữ:.
Cầm (琴) có nghĩa là thành thạo trong việc chơi nhạc cụ.
Kì (棋) là một người chơi cờ giỏi.
Thi (詩) là biết viết thơ.
Họa (畫) là hình vẽ.
Cầm (琴) – ý nghĩa của cầm
”Không có ngôn ngữ nào nhẹ nhàng và yên bình như ngôn ngữ của nhà thơ.
Không có điệu nhạc nào thể hiện tình cảm sâu lắng như âm điệu trầm của khúc nhạc…”.
Âm nhạc giúp tâm hồn thư thái, sống lạc quan yêu đời và để làm được điều đó cần phải được người nghệ sĩ tài ba hay những mỹ nữ thời xưa đánh lên những tiếng đàn, khúc nhạc đi vào lòng người.
Các công dân không tham gia vào việc kiếm lợi và được khen ngợi vì sự hòa bình trên thế giới trong “Hoa Tư Dẫn”. Từ đó, thế giới thay đổi khi trong một giấc mơ, ông nhìn thấy một vùng đất được gọi là Hoa Tư Quốc, nơi mọi người sống an lành và thoải mái, không theo đuổi những khao khát của con người, không có sự phân biệt đúng sai, không có sự ganh đua tranh giành. Ông hiểu được cách cai trị quốc gia theo cách mà Hoa Tư Quốc đã làm khi tỉnh dậy. Một vị hoàng đế trị vì trong 15 năm, ông rất lo lắng vì sự không ổn định trên thế giới, vì vậy ông luôn buồn bã. Bản nhạc “Hoa Tư Dẫn” được lấy cảm hứng từ một bài hát cổ đại cùng tên rất nổi tiếng.
Vì nhạc cụ là thứ có thể giúp tu học tâm dưỡng tính, đạo gia yêu nhạc cụ. Nhạc cổ được coi là quân tử, các nhà nho thích chơi nhạc cụ. Các nhà nho cho rằng nhạc cổ có thể mang đến đạo, giống như đức, có thể minh sáng trí huệ, tĩnh tâm thiền định. Văn hóa nhạc cổ cũng là một loại tu luyện, đó chính là cảnh giới của người tu đạo. Người dân ở Hoa Tư Quốc không có những dục vọng tranh đấu, không lưu luyến vào sinh mệnh và không tham lam.
Kì (棋) – Nhân sinh bách tính giống như bàn cờ
Trong một trận đấu cờ, não ta sẽ được đặt trong tình trạng làm việc, tư duy thường xuyên để đưa ra những nước cờ sắc sảo, thú vị, qua đó kích thích sự hưng phấn, chống lại sự trì trệ, chậm chạp, tăng cường khả năng tập trung và tư duy logic. Quy tắc chơi cờ vây mặc tuy đơn giản nhưng biến hóa vô cùng, bàn cờ tượng trưng cho vũ trụ, điểm ở giữa biểu hiện cho trung tâm vũ trụ, ba trăm sáu mươi điểm tượng trưng cho ba trăm sáu mươi ngày lịch cũ, quân cờ trắng đen đại diện cho sự thay đổi của đêm và ngày, bốn góc bàn cờ biểu thị bốn mùa trong năm. Từ một bàn cờ nhỏ nhỏ đã tượng trưng cho một thiên thể vũ trụ, 19 đường văn cờ giăng khắp nơi, phân biệt rõ ràng, bao la vạn tượng. Từ trong bàn cờ có thể tiến vào không gian vô hạn. Có nhiều vị thánh hiền trong lịch sử có thể nhìn thấy những biến hóa của thiên tượng, thế gian vạn vật từ trong ván cờ. Ví dụ như Gia Cát Lượng thời Tam Quốc viết trong “Vây Cờ Ca”: “Bầu trời giống như một cái vòng tròn, lục địa tựa như một ván cờ”.
Trí tuệ của con người được duy trì trong trạng thái yên bình, không bị áp đảo bởi những lo lắng hàng ngày, là thời gian mà thú vui chơi cờ tướng cũng đồng hành cùng.
Công việc và cuộc sống, người chơi cờ giỏi sẽ có cách suy nghĩ thông minh, chính xác hơn. Họ giúp thư giãn, yên tĩnh hơn trong mọi việc. Do đó.
Thi (詩), Họa (畫) – Thi trung hữu họa, họa trung hữu thi (Trong thơ có họa, trong họa có thơ)
Thi (詩) có nghĩa là thơ. Bất kể một thời đại nào, quốc gia nào, tinh hoa nghệ thuật luôn phải nằm trong sự tổng hòa giữa “hình thế và tinh thần” của nó, nếu như hữu hình vô thần thì nghệ thuật sẽ mất đi linh khí cùng tinh thần của nó; có thần vô hình thì nghệ thuật mất đi vật tải thể, mất đi “đồ chứa đựng” của nó.
Người xưa chỉ có câu “Thấy chữ như thấy người”. Do vậy, một kỹ năng viết đẹp tập trung vào “cách viết”, nó yêu cầu thời gian rèn luyện lâu dài, người viết cần có ý thức, tinh thần và sự tu dưỡng bên trong. Sau đó, mọi người mới phát triển nghệ thuật viết đẹp, để tạo ra hình dáng thực thể tốt hơn cho chữ viết. Trong thời cổ đại, khi Thương Hiệt sáng tạo ra chữ viết, ông đã khiến mọi người hiểu được bản chất của văn tự.
Họa (畫) Có Nghĩa Là Gì?
Họa (畫) có nghĩa là vẽ, nói cách khác, là ngôn ngữ để truyền đạt ý tưởng của người nghệ sĩ bằng các tác phẩm hội hoạ sử dụng kỹ thuật và phương pháp của người nghệ sĩ. Công cụ hội hoạ truyền thống gồm có bút lông, mực, thuốc màu, giấy lớn, v.v… Đề tài có thể chia thành người vật, phong cảnh, hoa chim các loại, kỹ thuật gồm có kỹ thuật sử dụng ngòi bút và kỹ thuật viết ý. Những bức họa xưa thường được vẽ đi kèm thư pháp, đường vẽ có thể là nét thẳng hoặc theo kiểu mềm mại, sắc nét hoặc thanh lịch nhẹ nhàng, cũng có thể biểu hiện qua những bất đồng về tư thái và ý vị khác nhau của mỗi nghệ sĩ.
Hằng ngày trải qua cuộc sống, ta nhận thấy rằng tất cả đều có biểu đạt đều đều qua tranh vẽ hay thi ca. “Thơ có tranh vẽ, thơ có tranh vẽ” là một câu thường được thảo luận nếu muốn so sánh tranh vẽ với người xưa. Điều quan trọng nhất là sự sống động và tinh thần mà bức tranh và người mang lại có thể tạo ra một hình ảnh tốt đẹp. Đồng thời, chất tư duy và sự tinh tế bên ngoài đều có tầm quan trọng và ý nghĩa đối với cả hai mục đích chính là hội họa và thi ca.
Những nhà họa gia nổi tiếng
“Tào y rời nước, do đó ông được khen là Trong thời kỳ nhà Bắc Tề có Tào Trọng Đạt có tài vẽ Phật Đà, Bồ Tát, các nhân vật trong tranh mềm mại như lụa, giống như từ dưới nước đi ra.
”Ngô đới đảm phong” là ”Nhất đại họa thánh”, Ngô Đạo Tứ làm kiến trúc toàn bộ câu, Triều Đường cũng có tài vẽ hình tượng Phật, thần tiên và vũ trụ rộng lớn, phong cách viết trong suốt và tinh tế, trang phục nhân vật trong bức tranh ông như muốn bay theo gió, và mỗi nếp gấp cũng được vẽ tỉ mỉ.
Nhà văn hóa nổi tiếng Cố Khải Chi, người thường được coi là ông cha của nghệ thuật hội họa Trung Quốc.
Có thể hiểu được văn hóa bí truyền với những ý nghĩ sâu xa từ đó. Thực tế, sự thật sâu sắc của vũ trụ được chứa đựng trong tất cả những nghệ thuật truyền thống, truyền cảm hứng cho mọi người cảm nhận cuộc sống và phát triển tính cách lý tưởng đạo đức, khám phá thế giới của Đức Phật, theo đuổi một trạng thái cao cả.
Giải Thích Câu Thành Ngữ Cầm Kỳ Thi Hoạ
Giải thích ý nghĩa câu thành ngữ
Cầm kỳ thư họa là một ngành nghệ thuật bao gồm âm nhạc, cờ vua, sách và hội họa.
琴 qín: 琴 qín trong 弹琴 tán qín, có nghĩa là đàn, chơi đàn.
棋 qí: 棋 qí trong 围棋 wéi qí, có ý nghĩa là cờ, chơi cờ.
书 shū : 书 shū trong 书法 shū fǎ, có nghĩa là thư pháp, viết chữ.
画 huà : 画 huà trong 绘画 huì huà, có nghĩa là hội họa, vẽ hình.
Đó là: chơi nhạc cụ, chơi cờ, viết thư và vẽ tranh. Bốn sở thích này được coi là những kỹ năng cá nhân mà các nhà trí thức xưa (bao gồm cả phụ nữ tinh tế và con gái nhà quý tộc) nhất định phải thành thạo, đồng thời người xưa cũng sử dụng những tiêu chí này để chứng minh sự chăm chỉ rèn luyện văn hóa, nghệ thuật của một người. Đàn, cờ, sách, họa chính là bốn sở thích tinh tế của người xưa.
Phong cảnh tuyết trắng.
Muốn làm gì càng nhanh càng không thành công.
Hợp tác là quy tắc quan trọng.
Cuộc đối đầu vĩ đại.
Nguồn gốc câu thành ngữ
Liệt kê từng điều ca ngợi, sở trường trong thi họa, sáo ống, hồ cầm, không thua kém với triều đại Chu Dị. Đường Cao Trắc, Bành Châu Nhân, thông minh, học tập sâu rộng, nét viết tự do, không gặp rào cản.
Hiện nay, từ cụm từ 4 từ 琴棋书画 đã trở thành một thành ngữ cố định, chỉ những người có tài năng, hiểu biết sâu rộng trong nhiều lĩnh vực, đa năng và được áp dụng. Trong tác phẩm này, từ từ.
Thành ngữ tương tự
Qín qí shī huà.
Tham gia kỳ thi nghệ thuật: chơi nhạc, chơi cờ, viết thơ, vẽ hình.
Đọc sách rất thú vị.
Văn phòng tứ nghệ: cũng được sử dụng để chỉ đàn, cờ, thư pháp và vẽ tranh.
Cách vận dụng câu thành ngữ
Tāmen jiěmèi cóngxiǎo jiù cōngmíng línglì, qín qí shū huà , méiyǒu bù tōng.
Chị em cô ấy từ bé đã thông minh lanh lợi, học kỳ thi họa, không gì không biết.
Khiến người ta không thể ngừng cười, đọc sách là một hình thức giải trí thú vị. (Zhōu Lì Bó).
Nắm kỳ thi họa không biết, giặt quần áo nấu ăn thì phàn nàn mệt mỏi. (Châu Lập Ba).
Được truyền lại từ thời xa xưa, hình thức nghệ thuật đặc biệt này, thi tài của Cầm, có thể giúp chúng ta viết bài qua cách đặc biệt, hình thức nghệ thuật của Cầm thật tuyệt vời, xứng đáng được coi là nghệ thuật. Hiểu được ý nghĩa sâu xa của hình thức nghệ thuật của Cầm và văn hóa tinh thần lĩnh hội, có ý nghĩa sâu xa. Thực tế, nghệ thuật chân chính chứa đựng những sự thật vĩ đại của vũ trụ, truyền cảm hứng cho cuộc sống của mọi người và hoàn thiện tính cách lý tưởng đạo đức, khám phá thế giới.