11 Câu chuyện về tình bạn hay và ý nghĩa

by 2022 Món Quà

Dưới đây là những câu truyện ngắn về tình bạn có ý nghĩa, giúp bạn hiểu thêm về ý nghĩa của tình bạn, từ đó biết cách trân trọng tình bạn của mình.

Hầu hết chúng ta đều có những bạn thân, những người để chúng ta chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng biết trân trọng và bảo vệ tình bạn đó. Cho đến khi mất đi, nhiều người mới nhận ra rằng dù có bao nhiêu tiền cũng không thể đổi được tình bạn chân thành.

1. Cõng bạn đến trường

Hai học sinh Nguyễn Tất Minh và Ngô Minh Hiếu là một tình bạn đẹp, hai em học sinh của trường THPT Triệu Sơn 5, huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa đã làm ấm lòng chúng ta bằng nụ cười đẹp, tình bạn chân thành và hơn hết là ý chí và tinh thần của 2 đứa trẻ thông minh.

Minh là cậu bé có suy nghĩ và ý chí đặc biệt vì chỉ có mình em mới có thể quyết định được tương lai của mình. Từ khi còn nhỏ, Minh đã phải trải qua những khó khăn so với bạn bè cùng trang lứa vì em không có đôi chân khỏe mạnh và cánh tay phải không hoạt động như những bạn bình thường khác, em đã từng khóc và cảm thấy không công bằng nhưng sau đó em nhận ra rằng dù có thế nào em vẫn có quyền như các bạn khác, em mong muốn được đi học và thực hiện giấc mơ trở thành một lập trình viên giỏi sau này. Giấc mơ của em sẽ đi trên con đường gập ghềnh hơn nhưng em đã từng từng bước đi, việc viết bằng tay em lại càng khó khăn vì em phải viết từng chữ bằng cánh tay trái. Em luôn tự động lực cho bản thân bởi ước mơ của mình và những nguồn năng lượng từ những người yêu thương em.

Minh vẫn rất may mắn vì chính tôi đã nhìn thấy ánh sáng cho tương lai và chính suy nghĩ cũng như sự nỗ lực của tôi đã giúp tôi đến với thế giới tình bạn tươi đẹp và trong sáng. Hiếu, người bạn đã mang đến cho tôi cả bầu trời ánh sáng, năng lượng khi tôi đã cõng bạn đến trường suốt bao nhiêu năm và cùng bạn nói về những câu chuyện của ước mơ, của sách vở và của chính hai người bạn nhỏ cùng nhau cõng sách đến trường. Cõng bạn đi học, làm đôi chân của bạn, một người bạn nhỏ vô cùng tốt bụng và biết làm những điều có ích cho chính mình và cộng đồng nơi tôi sống.

Cuộc sống luôn đầy khó khăn và gian truân, tuy nhiên nếu chúng ta biết cách quan tâm và yêu thương lẫn nhau, chúng ta sẽ được trải nghiệm những giá trị tốt hơn. Tình bạn thực sự kiên cường là tình bạn bền vững, Minh và Hiếu là tất cả đối với nhau dù có sự khác biệt trong việc giúp đỡ và so sánh từ phía người khác. Tuy nhiên, những người trong cuộc yêu thương nhau mà không tính toán lợi ích.

Tôi cõng bạn đến trường để chúng ta có thể cùng chia sẻ niềm vui và học hỏi những kiến thức mới.

2. Bài học cho tình bạn

Tại ngôi làng đó có một cậu bé tuổi 16. Cậu là một cậu bé thông minh, tốt bụng, có suy nghĩ sâu sắc hơn so với tuổi của mình. Tuy nhiên, cậu thiếu lòng tin và thường buồn bã, cậu luôn cảm thấy thiếu bạn bè…

Một ngày nọ, như bình thường, chú lại cảm thấy uể oải và không có việc gì làm, chú đi dạo một mình dọc theo ven biển, lẩm bẩm tự ti với bản thân:

Mệt mỏi quá đi…Tôi buồn không hiểu tại sao tôi buồn? Không ai hiểu tôi! Không ai làm bạn với tôi và thực sự coi tôi là bạn…!!!

Tình cờ chú đạp vào cái gì đó dưới chân. Cuối cùng chú nhìn xuống và thấy đó là một con sò nhỏ có chiếc vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú không quan tâm và cho nó vào túi với ý định mang về nhà chơi và tiếp tục đi. Bất ngờ, con sò đột nhiên nói lên: “

Bạn ơi… Hãy trả tôi về biển… Hãy giúp tôi quay về nguyên thủy… Có thể tôi không có gì để đền đáp cho bạn, nhưng tôi sẽ gợi ý cho bạn…!!!

Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:.

Được rồi, chúng tôi sẽ trả bạn về biển, nhưng… Hãy cho chúng tôi một lời gợi ý trước đi… Chúng tôi đang cảm thấy buồn chán vì không có bạn bè ở đây!

Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:.

Hãy nhìn các hạt cát dưới chân bạn và nắm một vòi cát đầy lên. Bạn có biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn đấy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẽ hở giữa các ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thực sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những chiếc hũ màu sắc đẹp nhất. Hãy giữ gìn và chăm sóc chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi…

Chú bé yên lặng, thả con sò trở về lòng biển rộng lớn mà không nói một từ nào… Chú vẫn còn đắm mình trong suy nghĩ về những gì con sò nhỏ đã nói…

3. Một điều nhỏ

Một ngày nọ, Mark đang trên đường từ trường trở về nhà sau buổi học. Dọc đường cậu thấy một cậu bé cùng tuổi như cậu đang đi phía trước làm rơi bao đồ đang mang trên vai, trong đó rơi ra rất nhiều sách vở, còn có cả hai cái áo len, một đôi găng tay, một cây gậy chơi bóng chày và một máy ghi âm.

Mark giúp anh ta nhặt các vật vứt bỏ trên đường. Và vì cả hai cùng đi cùng hướng, nên Mark giúp anh ta một ít đồ đạc. Trong khi đi, Mark nói chuyện với anh ta và biết rằng anh ta tên là Bill, rất thích chơi game điện tử, đang gặp rất nhiều khó khăn (học kém) với các môn học ở trường, và vừa chia tay với bạn gái.

Theo đường mà họ đi đến nhà Bill trước, Mark được mời vào nhà để uống nước và xem một số chương trình truyền hình. Buổi trưa đó trôi qua khá thoải mái với những trận cười nhẹ nhàng và những cuộc trò chuyện thân mật.

Sau đó Mark quay trở lại nhà. Từ đó cả hai tiếp tục gặp gỡ, đôi khi tại trường hoặc cùng nhau đi ăn trưa… Sau đó cả hai cùng tốt nghiệp cấp II, cùng nhập học vào một trường cấp III và vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè trong suốt nhiều năm sau đó.

Khi những năm dài mệt mỏi ở trường trung học kết thúc, ba tuần trước ngày tốt nghiệp, Bill nói rằng cậu có điều muốn nói với Mark. Bill nhắc lại ngày họ gặp nhau lần đầu tiên trên đường về nhà nhiều năm trước.

“Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao tôi mang nhiều đồ về nhà vào ngày đó không?” Bill hỏi và sau đó tự trả lời: “Ngày đó tôi đã dọn dẹp kỹ lưỡng tủ cá nhân tại trường vì tôi không muốn để lại một mớ hỗn độn cho người tiếp theo sử dụng. Tôi đã lấy trộm một số viên thuốc ngủ của mẹ và đó là lúc tôi đang trên đường về nhà để tự tử.”

Nhưng sau khi gặp anh, nói chuyện cười đùa với anh, tôi đã nhận ra rằng nếu tôi tự tử, tôi sẽ mất cơ hội vui đùa như đã có với anh và có thể sẽ còn mất rất nhiều cơ hội sau đó nữa. Anh thấy đấy Mark, khi anh giúp tôi nhặt những vật rơi vãi trên đường ngày hôm đó, anh thật ra đã giúp tôi còn nhiều hơn thế nữa. Anh đã cứu sống cuộc đời tôi.

Một điều nhỏ có thể làm thay đổi cuộc sống của bạn, đánh dấu sự khởi đầu cho những điều tuyệt vời và mang đến niềm vui và hạnh phúc không ngờ.

4. Người bạn nhỏ, tác động lớn

Trong một ngày nóng bức, con sư tử mệt mỏi sau một ngày săn mồi, nó nằm nghỉ dưới một tán cây. Một con chuột nhắt đi ngang qua, thấy con sư tử đang ngủ say liền nhảy múa đùa nghịch trên lưng sư tử.

Sư tử thức giấc, giận dữ vì bị đánh thức, nó túm lấy chuột nhắt mắng.

“Đứa vật nhỏ bé ấy, tại sao ngươi dám đánh thức vị thần của rừng xanh? Ta sẽ nghiền nát ngươi bằng móng vuốt của ta”.

Chuột nhắt sợ hãi van xin “xin ngài tha cho tôi, tôi sẽ không bao giờ quên lòng biết ơn và tôi sẽ báo đáp ngài vào một ngày nào đó”.

Sư tử cảm thấy rất mỉm cười với những lời nói của chuột nhỏ, nhưng nó cũng thấy thương và thả cho chuột nhỏ đi.

Chuột nhắt mừng quá vội vã chạy đi.

Một vài tháng sau, khi đang săn mồi trong rừng, sư tử bị mắc vào lưới của thợ săn và nó không thể thoát được. Sư tử gầm lên kêu cứu “Cứu với, cứu với”, vang vọng khắp khu rừng.

Chuột nhắt được sư tử cứu mạng lần trước, nghe thấy tiếng sư tử gầm, nó vội chạy đến xem sao. Thấy sư tử bị mắc trong lưới, nó nói ”ông đừng lo, tôi sẽ giúp”. Chuột cố gắng hết sức gặm đứt các dây lưới để sư tử thoát. Sư tử mới nhận ra rằng làm điều tốt cho người khác sẽ luôn được nhớ công ơn.

5. Cát và đá

Có hai bạn đang đi trên sa mạc trong một chuyến đi kéo dài ngày. Hai bạn trò chuyện với nhau, sau đó xảy ra một cuộc tranh cãi sôi nổi về một vấn đề nào đó. Không thể kiềm chế được, một người đã đánh vào mặt bạn của mình. Cảm thấy đau đớn nhưng người bạn không phản ứng gì.

Anh ta chỉ im lặng viết lên trên cát một dòng chữ rất lớn: “HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ ĐÁ VÀO MẶT TÔI”.

Họ tiếp tục đi cho đến khi thấy một hòn đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng lại và thư giãn. Người bạn vừa bị đánh do không chú ý đã trượt chân rơi vào một vũng bùn và từ từ lún sâu xuống. Nhưng người kia đã kịp thời cứu được anh.

Ngay sau khi được giải cứu, anh đã viết ngay trên một tảng đá gần đó câu: ”HÔM NAY, NGƯỜI BẠN TỐT NHẤT CỦA TÔI ĐÃ CỨU SỐNG TÔI”.

Người bạn kia thấy như vậy ngay lập tức hỏi: “Tại sao khi tôi đánh cậu, cậu lại viết chữ lên trên cát trong khi bây giờ cậu lại khắc chữ lên một tảng đá?”

Và câu trả lời anh ta nhận được là:.

Khi ai đó gây đau đớn cho chúng ta, chúng ta nên ghi lại điều đó lên mặt cát, nơi nơi những luồng gió của sự tha thứ sẽ xoá đi những cảm xúc tiêu cực. Tuy nhiên, khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta nên khắc ghi điều đó lên đá, nơi không có cơn gió nào có thể cuốn trôi đi.

Cát và đá là hai nguyên liệu tự nhiên quan trọng trong xây dựng và trang trí, được sử dụng rộng rãi trong ngành công nghiệp xây dựng và trang trí nội thất. Cát và đá có nhiều loại và màu sắc khác nhau, từ trắng, xám đến nâu và đen, tạo nên một phong cách và cảm giác khác nhau cho các công trình và không gian sống.

6. Con gấu đã nói gì với anh

Một hôm, hai người bạn đang đi trong rừng, thì họ thấy có một con gấu to đi ngang qua.

Một người liền chạy trốn ngay, anh ta trèo lên cây nấp.

Người còn lại không kịp chạy, anh ta phải đối mặt với con gấu đang tiến tới. Anh ta buộc phải nằm xuống, nín thở giả vờ chết.

Con gấu lại đến gần và hít vào mặt anh ta, nhưng anh ta cố nín thở giả vờ chết. Con gấu ngửi mãi nhưng thấy anh ta như đã chết rồi nên nó bỏ đi, không gây hại anh ta.

Khi con gấu đã rời đi xa, người bạn ở trên cây rơi xuống. Anh ta hỏi bạn “con gấu nói gì vào tai bạn đó”?

Gấu bảo tớ là ”không bao giờ nên tin tưởng vào người đã bỏ bạn lại một mình trong lúc nguy cấp”.

Người kia xấu hổ quá, xin lỗi bạn vì tôi đã bỏ bạn lại chạy trốn. Bạn anh có thể đã gặp nguy hiểm trong khi anh ta trốn trên cây an toàn. Bạn bè thì phải giúp đỡ nhau trong những lúc khó khăn như vậy.

7. Một việc tốt dù nhỏ cũng có ý nghĩa rất lớn

Một ngày nọ, Mark đang trên đường từ trường trở về nhà sau buổi học. Dọc đường cậu thấy một cậu bé cùng tuổi như cậu đang đi phía trước làm rơi bao đồ đang mang trên vai, trong đó rơi ra rất nhiều sách vở, còn có cả hai cái áo len, một đôi găng tay, một cây gậy chơi bóng chày và một máy ghi âm.

Mark giúp anh ta nhặt các vật vứt bỏ trên đường. Và vì cả hai cùng đi cùng hướng, nên Mark giúp anh ta một ít đồ đạc. Trong khi đi, Mark nói chuyện với anh ta và biết rằng anh ta tên là Bill, rất thích chơi game điện tử, đang gặp rất nhiều khó khăn (học kém) với các môn học ở trường, và vừa chia tay với bạn gái.

Theo đường mà họ đi đến nhà Bill trước, Mark được mời vào nhà để uống nước và xem một số chương trình truyền hình. Buổi trưa đó trôi qua khá thoải mái với những trận cười nhẹ nhàng và những cuộc trò chuyện thân mật.

Sau đó, Mark quay trở về nhà. Từ đó, cả hai tiếp tục gặp nhau, đôi khi ở trường hoặc cùng nhau đi ăn trưa,… Sau đó, cả hai cùng tốt nghiệp cấp II, theo học cùng một trường cấp III và vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè trong suốt thời gian dài sau đó.

Khi những năm dài mệt mỏi ở trường trung học kết thúc, ba tuần trước ngày tốt nghiệp, Bill nói rằng cậu có điều muốn nói với Mark. Bill nhắc lại ngày họ gặp nhau lần đầu tiên trên đường về nhà nhiều năm trước.

“Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao tôi mang nhiều đồ về nhà vào ngày đó không?” Bill hỏi và sau đó tự trả lời: “Ngày đó tôi đã dọn dẹp kỹ lưỡng tủ cá nhân tại trường vì tôi không muốn để lại một mớ hỗn độn cho người tiếp theo sử dụng. Tôi đã lấy trộm một số viên thuốc ngủ của mẹ và đó là lúc tôi đang trên đường về nhà để tự tử.”

Nhưng sau khi gặp anh, nói chuyện cười đùa với anh, tôi đã nhận ra rằng nếu tôi tự tử, tôi sẽ mất cơ hội vui đùa như đã có với anh và có thể sẽ còn mất rất nhiều cơ hội sau đó nữa. Anh thấy đấy Mark, khi anh giúp tôi nhặt những vật rơi vãi trên đường ngày hôm đó, anh thật ra đã giúp tôi còn nhiều hơn thế nữa. Anh đã cứu sống cuộc đời tôi.

Một việc tốt dù nhỏ cũng có ý nghĩa rất lớn, bởi nó có thể lan tỏa niềm vui và tình yêu đến với những người xung quanh và tạo nên sự thay đổi tích cực trong cuộc sống.

8. Câu chuyện ngắn ý nghĩa về tình bạn

Khi màn đêm buông xuống, một chú cừu đang vui đùa một mình trên dốc đồi. Đột nhiên, từ gốc cây sồi gần đó, một con sói nhảy đến và lao vào định tấn công cừu để ăn thịt. Cừu ta sợ hãi nên liền tháo chạy để thoát thân. Trong lúc chạy, nó vừa la hét lớn để cầu cứu.

Con bò gần đó nhìn thấy cảnh tượng con sói đang đuổi theo con cừu cũng vội vã bỏ chạy.

Chú ngựa cách đó không xa nhìn thấy liền thục m‌ạng bỏ chạy.

Con lừa đang đi dạo gần đó nghe thấy tiếng hét của cừu liền lặng lẽ chạy xuống sườn đồi.

Con lợn đi qua phát hiện con sói cũng chạy nhanh thoát thân.

Một con thỏ nghe thấy tiếng thét cừu ta sợ quá ba chân bốn cẳng trốn đi.

Khi đó, con chó ở dưới chân núi nghe thấy tiếng kêu của con cừu, nhanh chóng chạy lên đồi, từ phía sau bụi cỏ và cắn vào cổ con sói. Con sói bị cắn mạnh liền kêu lên rồi bỏ chạy.

Sau khi trở về nhà, các bạn bè đều tới hỏi thăm cừu.

Chú bò nói: Sao anh lại không nói với tôi? Góc tôi đứng có thể móc được ruột của con sói.

Ngựa cũng nói: Sao anh không chạy đến chỗ tôi? Một cú đá của tôi có thể khiến con sói vỡ đầu.

Chú lừa nói: Sao anh không tìm tôi? Chỉ cần tôi kêu lên là sói sợ mất mật.

Lợn lại nói: Anh phải chạy đến tìm tôi, tôi chỉ cần dùng mõm là đẩy nó rơi xuống vách núi ngay.

Thỏ nói: Sao anh không nói với tôi? Tôi chạy rất nhanh, tôi có thể làm mất sự chú ý của sói.

Trong nhóm bạn đang rầm rầm tranh nhau kể phần chỉ có một mình chó là không có mặt….

9. Bữa sáng ấm lòng

Hẻm đối diện một trường đại học, mỗi buổi sáng đều rất ồn ào. Trong hẻm, có người bán đủ loại đồ ăn sáng như cơm tấm, hủ tiếu, phở, xôi, bánh mì,… Tùy theo nghề nghiệp, sở thích và túi tiền, mỗi người sẽ có sự lựa chọn khác nhau,…

Mỗi sáng tôi luôn thấy hai sinh viên, có lẽ là bạn cùng phòng trọ, đi ra đầu hẻm mua bánh mì. Họ học ở trường đại học bên đối diện. Mặc đồng phục, một tay cầm cặp, tay kia cầm ổ bánh mì, họ đi qua đường cùng nhau, chen chúc giữa dòng xe tấp nập.

“Bữa sáng là bữa của vua,…”. Truyền hình cũng khuyên rằng mọi người nên ăn sáng để có đủ năng lượng cho một ngày làm việc, học tập, lao động vất vả. Tôi thường thức dậy muộn, ăn sáng vội vã, không quan tâm, chỉ để qua khỏi buổi trưa không mệt mỏi, không đói bụng. Bữa sáng chỉ là như vậy, trở thành một thói quen, một nhu cầu hoặc đơn giản là vì sợ bị mẹ mắng nếu không ăn sáng.

Một buổi sáng tôi thức dậy sớm, đi thẳng ra đầu hẻm mua bánh mì. Thành phố vào buổi sáng không khí vẫn mát mẻ, ánh nắng chỉ mới chạm nhẹ lên những chiếc lá, nhẹ nhàng như vỗ về ai đó.

Lại thấy hai sinh viên từ trong ngõ đi ra. Họ dừng lại gần xe bánh mì. Nhưng một chàng trai hơi lúng túng: ”Bạn mua đi. Tôi không ăn đâu”. Chàng trai kia ngạc nhiên: ”Tại sao lại như vậy?”. Rồi như nhớ ra, chàng trai ”à”lên một tiếng. Nhận ra ổ bánh của mình, chàng trai nhanh nhẹn bẻ ra làm đôi và đưa một nửa cho bạn: ”Chia đôi nhé! Hạt muối nhỏ nhắn khi cần có thể chia đôi, huống chi ổ bánh lớn này”. Chàng trai nháy mắt, cười vui vẻ.

Hai người, vẫn mặc đồ đồng phục, tay xách cặp, mỗi người cầm nửa cái bánh, đi cùng nhau qua đường. Tôi hồi hộp nhìn theo. Nếu như trước đó chàng sinh viên kia không chia đôi cái bánh mì cho bạn mà mua thêm một cái bánh khác bằng tiền, có lẽ tôi đã không ngạc nhiên như vậy. Ánh mắt ấm áp, nụ cười thân mật ấy đã truyền đi một điều gì đó khiến bữa sáng trở nên khác thường, tôi cảm thấy như vừa khám phá ra một điều gì đó mà suốt thời gian qua chưa từng nghĩ đến.

Cũng một bữa ăn sáng, có người chỉ no bụng, có kẻ lại ấm lòng.

10. Những chiếc vỏ kẹo cao su

Tôi luôn mong ước sẽ có một thời thơ ấu tuyệt vời với những người bạn tuyệt vời mà tôi không nhớ rằng thời thơ ấu của tôi đã đẹp như vậy nếu không gặp lại anh ấy…

Cứ mỗi khi đọc những câu chuyện viết về tuổi thơ trên sách báo, tôi lại càng khát khao được như họ. Tôi luôn tự hỏi “Tại sao tuổi thơ của họ lại đẹp như vậy?”, “Tại sao tuổi thơ của tôi không thể như thế?”. Và rồi tôi nhận ra “Tôi là người hạnh phúc”… Tuổi thơ của tôi đã đi xa nhưng bỗng dưng quay trở lại trong tâm hồn tôi, tôi bị sốc, ngạc nhiên và thậm chí giật mình vì tôi không ngờ rằng tuổi thơ của mình lại tuyệt vời đến như vậy. Cậu ấy đã xuất hiện – tuổi thơ trong tôi đã trở về…

Đã mười năm trôi qua từ khi tôi rời xa quê hương, xa những kỷ niệm thời thơ ấu và xa cậu ấy. Khi đó tôi còn bé nhỏ, và cậu ấy cũng vậy. Tôi không còn nhớ rõ làm sao mình và cậu ấy đã quen biết nhau, chơi với nhau từ bao giờ… Chỉ còn nhớ, nhớ rất rõ rằng tôi và cậu ấy đã có một tình bạn rất thân thiết. Cậu ấy thường đến nhà tôi mỗi ngày và mời tôi đi cùng nhặt những cái vỏ kẹo cao su. Có lẽ không ai còn nhớ đến loại kẹo đó nữa, nhưng đối với tôi thì nó là một thứ không thể nào quên. Những chiếc kẹo đó có hai lớp vỏ, lớp ngoài có màu xanh, vàng, đỏ với hình ảnh những quả bóng tròn nhỏ khác nhau, còn lớp vỏ bên trong là một mảnh giấy trắng nhỏ in hình những người máy nhỏ xinh, đẹp đẽ và sinh động. Nhà tôi nằm ngay bên cạnh Nhà Văn Hóa, nơi có nhiều người ra vào và cũng có rất nhiều chiếc vỏ kẹo. Cậu ấy đam mê những người máy và đam mê vẽ tranh. Chính vì thế, những chiếc vỏ kẹo với những hình ảnh người máy hùng dũng luôn là đề tài mà cậu ấy thường vẽ. Từ việc vẽ một người máy nhỏ xinh bằng đốt ngón tay, cậu ấy đã tạo ra một bản sao to lớn bằng cả bàn tay người lớn. Mỗi lần vẽ xong, cậu ấy lại tự hào khoe với tôi để được một người bạn trung thành như tôi khen ngợi: “Wow, cậu vẽ đẹp thật đấy”. Những lúc như vậy, Hùng luôn tỏ ra hạnh phúc và tự mãn với tác phẩm của mình.

Ngày tháng trôi qua với việc đi thu gom vỏ kẹo, thu lá khô để đốt hoặc khi hai người nhí nhố chui vào gầm giường để kiểm tra ánh sáng của chiếc đèn pin nhỏ… Chúng tôi luôn vui vẻ và luôn ở bên nhau. Trong hai đầu thơ ngây thơ ấy, không bao giờ có ý nghĩ rằng: “Một ngày nào đó chúng ta sẽ phải xa nhau và không nhớ về nhau nữa!”. Khi tôi sáu tuổi, tôi đã đi xa mà không nói một lời chào cậu ấy. Mười năm trôi qua mà không có một lá thư, không một lần gặp mặt… Tôi đã quên đi sự hiện diện, sự tồn tại của cậu ấy trong cuộc sống này. Tôi đã trở nên quá vô tâm, quá lạnh lùng với tuổi thơ và bất ngờ, tôi hạnh phúc khi gặp lại cậu ấy. Cả hai đều đã thay đổi, không còn là những đứa trẻ sáu tuổi nữa mà đã trở thành cô và cậu mười sáu tuổi.

Hiện tại, tôi cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết vì như những người đã viết về tuổi thơ của mình, tôi cũng tự hào và tự hào hơn thế vì tôi biết: “Tuổi thơ của tôi cũng rất tuyệt vời!”

Thời gian đã trôi qua và không bao giờ quay lại nhưng nếu có một điều ước tôi sẽ ước được quay lại ngày xưa đó để được cùng anh ấy nhặt những mảnh vỏ kẹo cao su…

Dù bạn sống trong môi trường nào, dù bạn ở đâu, bạn luôn có một thời thơ ấu với những kỷ niệm ngọt ngào, ấm áp. Tôi tin chắc rằng điều đó vẫn như vậy, vì giống như tôi, tuổi thơ của bạn đã được gìn giữ ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mà bạn đã quên mất – một phần rất đẹp, rất quan trọng trong cuộc sống của bạn. Hãy tìm lại nó nhé, chắc chắn bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc vì điều bất ngờ đó!

11. Màu sắc của tình bạn

Ngày xưa, khi màu sắc của thế giới đã được chia ra. Mọi người tranh cãi với nhau, ai cũng cho rằng màu của mình đẹp nhất, quan trọng nhất, hữu ích nhất.

Xanh lá cây nói:.

“Hiển nhiên tôi là quan trọng nhất. Tôi là màu sắc của sự sống, của hy vọng. Tôi được chọn cho cây cỏ, hoa lá. Nếu không có tôi, các loài động vật sẽ tuyệt chủng. Nhìn vào những vùng nông thôn kia, rồi bạn sẽ thấy tôi có tầm quan trọng như thế nào.”

Xanh dương cắt ngang:.

“Cậu chỉ suy nghĩ về đất đai thôi, hãy suy nghĩ về bầu trời và biển cả. Nước là sự sống và được tạo ra bởi những đám mây đó. Bầu trời tạo ra khoảng cách, hòa bình và sự yên tĩnh. Không có tớ, cậu không có gì cả.”

Màu vàng lắc đầu:.

“Cả hai bạn đều quá nghiêm trọng. Tôi mang đến sự cười, niềm vui và sự ấm áp cho thế giới này. Mặt trời có màu vàng, mặt trăng có màu vàng, và cả các ngôi sao cũng có màu vàng. Mỗi khi nhìn thấy một bông hoa hướng dương, tôi nhìn như thế giới đang mỉm cười. Nếu không có tôi, không có sự vui tươi.”

Màu cam la lớn:.

“Tôi là biểu tượng của sức khỏe và sự mạnh mẽ. Tôi có thể hiếm nhưng rất quý giá, tôi cung cấp những thứ cần thiết cho con người. Tôi mang những chất dinh dưỡng quan trọng nhất. Hãy tưởng tượng về cà rốt, củ cải đường, cam, xoài và đu đủ. Tôi không xuất hiện suốt ngày, nhưng khi tôi xuất hiện vào bình minh hoặc hoàng hôn, vẻ đẹp của tôi hấp dẫn đến mức không ai nghĩ đến các bạn.”

Màu đỏ không chịu nổi nữa và hét to:.

“Tôi mới là người đứng đầu đây đấy. Tôi là tinh thể – tinh thể của sự sống! Tôi là màu sắc của nguy hiểm và dũng cảm. Tôi sẵn sàng chiến đấu cho mục tiêu của mình. Tôi mang trong mình lửa và máu. Nếu không có tôi, thế giới này sẽ trống rỗng như mặt trăng kia. Tôi là màu sắc của tình yêu mãnh liệt, của những bông hoa hồng đỏ tươi, của ngọn lửa mãnh liệt.”

Màu tím đứng dậy và trịnh trọng nói:.

“Tôi là màu sắc của hoàng gia và sức mạnh. Các vua, nhà lãnh đạo hay các giám mục luôn lựa chọn tôi vì tôi là biểu tượng của quyền lực và sự thông thái. Người ta không hỏi tôi! Họ chỉ lắng nghe và tuân theo.”

Cuối cùng màu chàm lên tiếng, nhỏ nhẹ hơn nhưng màu khác, nhưng với sự cứng rắn hơn trong từng lời nói:.

“Hãy xem tôi đây. Tôi là sắc màu của sự yên lặng. Khó có thể nhận ra tôi, nhưng nếu không có tôi, tất cả các bạn đều trở nên nhạt nhòa. Tôi đại diện cho suy nghĩ và phản xạ, từ sáng tới chiều và màu nước sâu. Các bạn cần tôi để đạt được sự cân bằng và tương phản, trong cầu nguyện và sự hòa bình.”

Và vì vậy, mỗi màu sắc quả quyết màu của riêng nó là tuyệt đẹp nhất. Họ tranh luận lớn hơn và lớn hơn. Đột nhiên, một tiếng sét bất thình lình vang lên. Mưa bắt đầu rơi mạnh. Các màu sắc rung lên, gần nhau hơn để giảm sợ hãi.

Giữa lúc sấm sét ầm ĩ, mưa lên tiếng:.

“Bọn người thật ngớ ngẩn, cãi lộn với nhau để chứng tỏ mình xuất sắc hơn người khác. Họ không hiểu rằng mỗi cá thể được tạo ra với một lý do đặc biệt, duy nhất và khác biệt đấy à? Hãy nắm tay nhau và đến đây.”

Làm theo lời của mưa, các màu sắc liên kết lại và nắm lấy tay nhau.

Mưa tiếp tục:.

“Từ bây giờ trở đi, khi trời mưa, mỗi gam màu sẽ lan tỏa khắp bầu trời trong một cánh cầu vồng to lớn để nhắc nhở tất cả chúng ta nên sống hòa bình với nhau. Cánh cầu vồng là biểu tượng của hy vọng cho ngày mai.”

Và như vậy, mỗi khi mưa dừng, cầu vồng lại xuất hiện để nhắc chúng ta nhớ và biết ơn đến những người khác.

Không chỉ đọc và suy ngẫm mà bạn hãy chia sẻ những câu chuyện về tình bạn ý nghĩa ở trên cho bạn bè, những người thân yêu xung quanh để mọi người đều hiểu quý trọng tình bạn mà mình đang có nhé.

Ngoài các câu truyện có ý nghĩa về tình bạn ở trên, các bạn có thể tham khảo thêm những câu chuyện có ý nghĩa về các chủ đề khác như tiền bạc, về cho và nhận, về hạnh phúc… Để rút ra được những bài học, những triết lý đơn giản giúp bạn sống tốt và mang ý nghĩa hơn trong cuộc sống.

You may also like

Leave a Comment

You cannot copy content of this page