Table of Contents
Thỉnh thoảng, chúng ta đã quên đi rằng, mỗi sự việc nhỏ diễn ra hàng ngày đều mang một ý nghĩa đặc biệt và có những giá trị quý giá đối với cuộc sống của mỗi người. Hãy cùng đọc những câu chuyện nhỏ mang ý nghĩa về cuộc sống dưới đây và suy ngẫm nhé.
Câu chuyện cuộc sống ý nghĩa
Câu chuyện số 1: Bài học về sự tự tin
Ngày đó là ngày đầu tiên tôi học môn Toán với thầy Peter. Ngay khi bước vào lớp, thầy yêu cầu cả lớp làm bài kiểm tra đầu năm.
Cả lớp ngạc nhiên khi thầy phát cho chúng tôi ba loại đề khác nhau rồi nói:.
Đề thứ nhất bao gồm những câu hỏi vừa dễ và khó, nếu làm hết các bạn sẽ nhận được 10 điểm. Đề thứ hai có số điểm cao nhất là 8 với những câu hỏi khá dễ. Đề thứ 3 có số điểm tối đa là 6 với những câu hỏi rất dễ. Các bạn được phép lựa chọn đề cho mình.
Thầy chỉ cho làm bài trong 15 phút nên tôi đã lựa chọn đề số 2 để đảm bảo. Không chỉ riêng tôi mà cả các bạn trong lớp cũng vậy, không ai chọn đề số 1 cả.
Một tuần sau, giáo viên Peter giao bài kiểm tra. Cả lớp lại càng ngạc nhiên hơn khi biết ai chọn đề nào thì được tổng số điểm của đề đó, không phân biệt đúng hay sai. Lớp trưởng hỏi giáo viên:
– Thưa thầy tại sao lại như thế?
Thầy cười rồi nghiêm nghị trả lời:.
Bằng bài kiểm tra này, giáo viên chỉ muốn thử thách lòng tự tin của lớp. Tất cả các học sinh đều mong muốn đạt điểm 10 nhưng ít ai dám vượt qua thử thách để biến ước mơ đó thành hiện thực.
Bài kiểm tra đáng ngạc nhiên đó của thầy Peter đã truyền cho chúng tôi một bài học: “Có những công việc ban đầu có vẻ rất khó khăn, nhưng lại dễ dàng nếu chúng ta từ bỏ ngay từ đầu. Tuy nhiên, nếu không tự tin đối mặt với thách thức, chúng ta sẽ không biết được khả năng của mình và cũng khó có thể đạt được đỉnh cao của thành công.”
Câu chuyện số 2: Chiếc lược tình yêu
Một ngày nọ, người vợ có mái tóc dài nói với chồng rằng hãy mua cho bà một cái lược mới để bà chải tóc ngăn nắp hơn. Người chồng đã xin lỗi và từ chối bà. Ông nói rằng mình vẫn chưa đủ tiền để sửa chiếc đồng hồ đeo tay bị hỏng. Người vợ nghe vậy và không nói thêm gì.
Ngày hôm sau, người chồng đi làm, ông ghé qua cửa hàng đồng hồ và bán chiếc đồng hồ của mình với giá hời để mua một chiếc lược mới cho vợ.
Buổi tối, ông vui vẻ ngồi đợi vợ ở nhà với chiếc lược mới trên tay.
Tuy nhiên, một lát sau, ông vô cùng ngạc nhiên khi thấy vợ xuất hiện với một kiểu tóc ngắn. Thì ra bà đã bán tóc của mình đi để mua cho ông một chiếc đồng hồ mới.
Những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt của họ, không phải vì những hành động của họ là không hiệu quả, mà vì tình yêu mạnh mẽ mà họ dành cho nhau.
Câu chuyện số 3: Câu chuyện về hai hạt lúa
Có hai hạt lúa đó được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, cả hai đều có kích thước lớn và chắc chắn,…
Một ngày, chủ nhân quyết định gieo chúng trên một cánh đồng gần đó. Hạt đầu tiên nghĩ thầm: “Tại sao tôi phải theo ông chủ ra đồng? Tôi không muốn bị nát tan trong đất. Tốt nhất là tôi nên giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để sinh sống.” Và rồi nó chọn một góc khuất trong kho lúa để cuộn tròn vào đó.
Trong khi đó, hạt lúa thứ hai luôn hy vọng được người chủ gieo xuống đất cả ngày lẫn đêm. Nó thực sự hạnh phúc khi bắt đầu một giai đoạn mới trong cuộc sống.
Thời gian trôi qua, hạt gạo đầu tiên bị héo khô tại góc nhà vì không nhận được nước và ánh sáng. Lúc này, chất dinh dưỡng không có tác dụng – nó dần mất đi. Trong khi đó, hạt gạo thứ hai dù bị nát trong đất nhưng từ thân cây lúa mọc lên, mang đến cho cuộc sống những hạt gạo mới…
Bài học: Nếu tự giam mình trong lớp vỏ để cố giữ sự toàn vẹn vô nghĩa của bản thân bạn sẽ trải qua một cuộc sống vô nghĩa, mất đi giá trị của bản thân. Vì vậy, hãy biết liều mình chấp nhận những thử thách, dũng cảm bước đi, im lặng chịu đau khổ để sống có ý nghĩa hơn, đóng góp những giá trị hữu ích cho xã hội.
Câu chuyện số 4: Quạ và thiên nga
Một con Quạ, màu đen như than, nó ghen tị với một con Thiên Nga, vì bộ lông của Thiên Nga luôn trắng đẹp như hoa.
Chim Quạ ngốc một ngày nào đó bỗng nảy sinh ý tưởng rằng nếu nó sống như Thiên Nga, tức là bơi lội và vùng vẫy suốt cả ngày trong nước, và ăn cây cỏ rong rêu mọc dưới nước, chắc chắn bộ lông của nó sẽ trắng tinh như bộ lông của Thiên Nga. Vì vậy, Quạ đã rời rừng bay về vùng sông hồ và đầm lầy để sinh sống.
Nhưng dù cho nó cố gắng tắm giặt suốt cả ngày này qua ngày khác bộ lông của nó vẫn giữ nguyên màu đen như ngày nào.
Và khi tảo trong nước ăn vào không phù hợp với dạ dày của nó, nó ngày càng mất cân đối và cuối cùng, ngã lăn ra chết.
Bài học: Đừng vì mơ mộng những thứ mình không thể sở hữu mà có những hành động ngốc nghếch, cuối cùng sẽ tổn thương bản thân.
Câu chuyện số 5: Món hời với người nghèo
Một cô gái hỏi ông lão bán trứng: ”Bao nhiêu tiền một quả trứng vậy ông?”.
Ông lão trả lời: ”Một đô hai quả thưa cô”.
Cô gái đáp: ”Bán cho tôi một đô bốn quả, nếu không tôi không mua nữa”.
Ông già nói: “Được rồi, cô đi, đây là một bắt đầu tốt vì có lẽ tôi sẽ không bán được gì trong ngày hôm nay”.
Cô gái nhặt trứng rồi tự hào đi. Cô cảm thấy mình đã kiếm được một lợi ích và đến một nhà hàng sang trọng gặp bạn bè. Ở đó, cô cùng các bạn ăn bất kỳ món gì họ muốn. Tối hậu, hóa đơn của họ lên tới 420 đô la. Cô gái đưa 500 đô la cho chủ nhà hàng và nói không cần thối lại.
Bài học: Tình huống có vẻ đơn giản nhưng lại thật đau lòng đối với ông già bán trứng. Nhiều người trong chúng ta luôn rộng lượng với những người giàu có, nhưng lại quên đi lòng nhân ái với những người bất hạnh.
Câu chuyện số 6: Miếng bánh mì cháy
Khi tôi lên 8 hoặc 9 tuổi, tôi nhớ đôi khi mẹ tôi vẫn làm bánh mì nướng cháy khét. Một buổi tối, sau một ngày làm việc dài, mẹ tôi về nhà và nấu bữa tối cho gia đình. Bà đặt lên bàn vài miếng bánh mì đã nướng cháy, không phải cháy hơi bình thường mà cháy đen như than. Tôi ngồi nhìn những miếng bánh mì và chờ xem có ai nhận ra điều không bình thường của chúng và nói lên hay không.
Nhưng cha tôi chỉ ăn phần bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như các công việc ở trường học như mọi ngày. Tôi không nhớ tôi đã nói gì với ông vào ngày đó, nhưng tôi nhớ đã nghe mẹ tôi xin lỗi ông vì đã làm cháy ổ bánh mì.
Và tôi không bao giờ quên những gì cha tôi nói với mẹ tôi: ”Em à, anh thích bánh mì nướng mà.”.
Đêm đó, tôi đến gần bên chúc cha tôi ngủ ngon và hỏi xem ông thật sự thích bánh mì rán hay không. Cha tôi đặt tay lên vai tôi và trả lời:
“Mẹ và con đã làm việc rất cật lực cả ngày và mẹ rất mệt. Một lát bánh mì nướng không thể gây hại cho bất kỳ ai con ạ, nhưng con hiểu điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời phê phán và chỉ trích khắc nghiệt đấy.”
Rồi ông tiếp tục nói: “Con hiểu rồi, cuộc sống đầy những điều không hoàn hảo và những người không hoàn hảo. Cha cũng không giỏi trong nhiều việc, ví dụ như cha không thể nhớ được ngày sinh nhật hay ngày kỷ niệm như một số người khác.
Những gì cha đã học qua nhiều năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và lựa chọn cách ủng hộ sự khác biệt của họ. Đó là yếu tố quan trọng nhất để xây dựng một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ.
Cuộc sống quá ngắn ngủi để tỉnh dậy với những ân hận và bực bội. Hãy trân trọng những người đối xử tốt với bạn và hãy thấu hiểu những người chưa thể làm điều đó.
Bài học: Trong đời sống, bạn cần phải biết học cách thông cảm đối với điểm yếu, điểm hạn chế của người khác. Thông cảm với cuộc sống, tính cách của mọi người trong gia đình, bạn bè, vợ chồng… Sẽ giúp bạn có một cuộc sống hòa hợp xung quanh. Sự thông cảm – bí quyết nuôi dưỡng hạnh phúc gia đình. Câu chuyện này chính là bài học về sự thông cảm giữa người với người.
Câu chuyện số 7: Hành trang lên đường
Có một hòa thượng muốn đi học tập ở nơi xa. Sư thầy hỏi: ”Khi nào con đi?”.
“Tuần tới con sẽ đi. Đường xa, con đã nhờ người đan vài đôi giày cỏ, sau khi nhận giày con sẽ ra đường.”
Sau một thời gian suy nghĩ sâu sắc, người đó nói: “Nếu không, chúng ta sẽ nhờ các tín đồ hảo tâm tặng giày cho con.”
Không biết thầy đã nói với bao nhiêu người nhưng vào ngày đó, có đến vài chục người mang giày đến tặng, lấp đầy một phần góc căn phòng thiền.
Sáng hôm sau, lại có người mang một chiếc ô đến tặng cho hòa thượng.
Hòa thượng hỏi: ”Tại sao tín chủ lại tặng ô?”.
“Nhà sư nói rằng vị trụ trì sắp đi xa, trên đường có thể sẽ gặp mưa to, nhà sư hỏi tôi liệu tôi có thể tặng vị trụ trì một chiếc dù?”
Thế nhưng vào ngày đó, không chỉ có một người mang ô đến tặng. Đến buổi tối, trong phòng thiền đã đầy khoảng 50 chiếc ô đa dạng.
Giờ học buổi tối kết thúc, sư thầy bước vào phòng thiền của hòa thượng: ”Giày cỏ và ô đã đủ chưa?”.
“Đủ rồi ạ!” – Hòa thượng chỉ vào đống ô và giày cỏ tích tụ lớn như một đồi nhỏ trong góc phòng. “Quá nhiều rồi thầy ạ, con không thể mang tất cả đi được.”
“Không thể được như vậy,” giáo sư nói. “Thời tiết có thể thay đổi, không ai có thể dự đoán được con sẽ phải đi xa như thế nào, trải qua bao nhiêu khó khăn. Có thể giày đi bị rách hết, ô cũng bị mất, lúc đó con sẽ phải làm gì?”
Ngừng một chút, ông tiếp tục: “Trên đường đi, chắc chắn con sẽ gặp nhiều dòng sông, ngày mai ta sẽ có lời nhờ xin chúng cho mượn thuyền, con hãy mang theo…”.
Đến thời điểm này, hòa thượng mới nhận ra ý đồ của sư phụ. Hòa thượng quỳ gối xuống đất, nói: “Tôi sẽ khởi hành ngay lập tức và sẽ không mang theo bất kỳ đồ đạc nào ạ.”
Bài học: Khi thực hiện bất kỳ công việc nào, điều quan trọng không phải là những đồ vật bên ngoài đã được chuẩn bị kỹ lưỡng hay chưa, mà là ta đã có đủ quyết tâm hay chưa?
Có quyết tâm, vạch rõ mục tiêu, tất cả đều không còn là vấn đề, không còn là trở ngại.
Hãy mang lòng đam mê của mình lên đường, mục tiêu dù ở xa bao nhiêu đi chăng nữa nhưng con đường ở ngay dưới chân mình, hãy cứ đi rồi sẽ đến. Bạn bước đi dù chỉ một bước, điều đó cũng có ý nghĩa rằng bạn đã có thành quả. Chỉ cần đem theo lòng đam mê lên đường, tất cả những vật bên ngoài khác sẽ đủ!
Câu chuyện số 8: Người đàn ông vứt bỏ đôi giày
Chuyến tàu đang di chuyển trên đường cao tốc, Johnny không cẩn thận làm rơi một đôi giày mới mua ra khỏi cửa sổ, mọi người xung quanh đều cảm thấy tiếc cho ông. Bất ngờ, ông liền ném ngay đôi giày thứ hai ra khỏi cửa sổ đó. Hành động này của Johnny khiến mọi người kinh ngạc, thế là ông bắt đầu giải thích: “Đôi giày này dù có đắt đỏ thế nào đi nữa, với tôi nó không còn hữu ích gì nữa, nếu có ai có thể nhặt được đôi giày này, không chừng họ vẫn có thể sử dụng nó”.
Bài học: Những thứ không còn giá trị với chính mình đôi khi lại mang lại niềm vui vô hạn đối với người khác. Hãy trân trọng tất cả những gì chúng ta có và chia sẻ niềm vui với mọi người.
Câu chuyện số 9: Cảm ơn bố đã cho con thấy chúng ta nghèo như thế nào!
Một ngày kia, người cha giàu có dẫn con trai của mình ghé thăm một ngôi làng. Người cha muốn con trai của mình thấy một người nghèo có thể nghèo đến mức nào. Họ đã dành thời gian tham quan cánh đồng của một gia đình nghèo. Sau khi quay về, người cha hỏi con trai:
– Con thấy chuyến đi thế nào?
– Rất tuyệt bố ạ!
Người bố hỏi:.
– Con đã thấy người nghèo sống thế nào chưa?
– Vâng con thấy rồi ạ!
– Vậy nói cho bố nghe, con học được gì từ chuyến đi này?
Cậu bé trả lời: ”Chúng ta có một con chó, họ có bốn. Chúng ta có hồ bơi, họ có các con sông. Chúng ta sử dụng đèn vào ban đêm, trong khi họ có những ngôi sao. Chúng ta có các bức tường để tự bảo vệ, còn họ có bạn bè. Chúng ta có TV, trong khi họ dành thời gian cho gia đình và người thân.”.
Người cha không đáp lại bằng lời nào. Cậu bé bổ sung thêm: “Xin cám ơn cha đã cho con thấy rõ tình trạng nghèo khó của chúng ta!”
Ý nghĩa câu truyện: Chúng ta không giàu có chỉ vì có nhiều tiền. Tình yêu, lòng bí ẩn, tình bạn, những giá trị thực sự, gia đình mới khiến bạn trở thành người thực sự giàu có.
Câu chuyện số 10: Giá trị của hòn đá
Có một học trò hỏi thầy mình rằng:.
– Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ạ?
Người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò và dặn:.
Con mang hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần chú ý xem người ta trả giá bao nhiêu.
Đồng ý với lời thầy, học sinh mang hòn đá đến chợ để bán. Mọi người không hiểu tại sao anh ta lại bán một viên đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá cho viên đá một đồng. Học sinh mang hòn đá về và than thở:
Hòn đá không đẹp này không ai muốn mua. May mà có người hỏi mua với giá một đồng thầy ạ. Người thầy cười và nói:
Rất tốt, ngày mai con hãy đưa hòn đá đến cửa hàng vàng và bán cho chủ cửa hàng, hãy nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua hay không, con cũng không được bán. Học sinh rất ngạc nhiên khi chủ cửa hàng vàng trả giá cho hòn đá là 500 đồng. Anh ta hào hứng hỏi thầy tại sao lại như vậy. Thầy giáo cười và trả lời:
Ngày mai con hãy mang nó đến nơi kinh doanh đồ cổ. Nhưng tuyệt đối không bán nó, chỉ hỏi về giá trị mà thôi.
Làm theo lời dặn của thầy, sau khi xem xét kỹ, tôi rất ngạc nhiên khi chủ hiệu định giá hòn đá là toàn bộ tài sản hiện có. Tôi quyết định không bán và vội về kể lại cho thầy. Lúc này, thầy nói chậm rãi:
Tảng đá thực chất là một viên ngọc cổ quý giá, có giá trị tương đương một gia tài, và giá trị cuộc sống cũng giống như tảng đá đó, có người thấu hiểu và có người không thấu hiểu. Với những người không thấu hiểu và không thể cảm nhận, cuộc sống không có giá trị gì, còn với những người thấu hiểu, nó có giá trị như một gia tài. Tảng đá vẫn như vậy, cuộc sống vẫn như thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con người và cách con người nhìn nhận cuộc sống.
Bài học: Thành công hay hạnh phúc là cái gì? Mỗi người sẽ có định nghĩa và ”đánh giá” khác nhau và chúng ta hãy tôn trọng sự lựa chọn đó. Hãy làm cho cuộc sống của mình trở nên có giá trị theo cách của mình và tự quyết định cuộc sống của bạn.
Câu chuyện số 11: Cái kết cho sự khinh thường
Nông dân cùng học giả đi cùng một chiếc thuyền ở giữa sông. Học giả tự cho rằng mình có kiến thức rộng và đề nghị chơi trò đoán từ để không buồn chán, đồng thời đặt cược, nếu mình thua sẽ phải trả cho nông dân mười đồng. Ngược lại, nông dân chỉ mất năm đồng. Học giả cho rằng mình sẽ để nông dân trở nên thông minh hơn để thể hiện trí tuệ của mình. Đầu tiên, nông dân đưa ra câu đố:
”Vật gì ở dưới sông nặng một ngàn cân, nhưng khi lên bờ chỉ còn có mười cân?”.
Học giả suy nghĩ mãi không tìm ra câu trả lời, buộc phải nhờ tiều phu mười đồng. Sau đó, ông hỏi tiều phu câu trả lời là gì.
”Tôi cũng không biết!”, Tiều phu đưa lại cho học giả năm đồng và nói thêm:.
”Thật ngại quá, tôi kiếm được năm đồng rồi.” Học giả vô cùng sửng sốt.
Bài học: Không ai sinh ra đã hoàn hảo, càng tỏ ra coi thường người khác thì càng chứng tỏ bạn là một người ngu dốt. Chẳng ai dám tự tin rằng mình biết nhiều thứ vì còn rất nhiều điều chúng ta chưa biết. Càng tỏ ra thông minh thì sẽ càng gặp khó khăn. Giống như người tiều phu trong câu chuyện, dù không học nhiều như học giả nhưng lại biết cách tính toán để kiếm được một ít tiền. Trong khi đó, học giả lại bị coi thường và bị tiều phu đánh mất một khoản tiền không công. Đừng coi thường người khác vì kết quả sẽ luôn đau đớn.
Bên cạnh những câu chuyện ý nghĩa về cuộc sống ngắn gọn, bạn cũng có thể tham khảo thêm những câu chuyện ý nghĩa về các chủ đề khác như tiền, hạnh phúc, tình bạn…