30 bài thơ về thầy cô hay và ý nghĩa

by 2022 Món Quà

Ngày người thầy Việt Nam, ngày 20/11, cùng với những lời chúc, tấm thiệp và bó hoa tươi đẹp, thì những bài thơ tuyệt vời cũng là một món quà tinh thần rất quan trọng để bạn gửi tới giáo viên của mình.

Mời các bạn tham khảo, ở dưới đây là những bài thơ về giáo viên, thơ ngắn về giáo viên, thơ lục bát về giáo viên… Đáng yêu và có ý nghĩa nhất.

Những bài thơ về thầy cô

Những bài thơ về thầy cô là những tác phẩm văn học tuyệt đẹp, truyền cảm hứng và biểu tượng cho sự tôn vinh và lòng biết ơn đối với các giáo viên, những người đã dành cả cuộc đời để truyền đạt kiến thức và chăm sóc sự phát triển của học sinh.

Tặng cô

Tình yêu tràn đầy hạnh phúc xây dựng một phần quan trọng trong cuộc sống. Mỗi ngày Xuân đến, cô đã tặng một bó hoa thật thắm thiết.

(Khuyết danh).

Lời của thầy

Sau đó các bạn, một ngày sẽ trưởng thành. Sẽ bay xa đến tận cùng trời. Có bao giờ nhớ lại các bạn ơi. Trường cũ, một thời bạn đã sống. Nơi đã đưa bạn lên tầm cao ước vọng. Điểm đầu đời ngọt ngào, bóng mát truyền thống. Thời học về, ánh nắng sáng rực. Trái tim thơm lừng như mực tươi. Dù biết rằng, những tháng ngày sắp tới. Thầy trò mình, cũng có lúc chia xa. Sao lòng thầy, canh cánh nỗi thiết tha. Muốn gửi bạn, thêm vài lời nhắn nhủ. Một lời khuyên, biết cách thích hợp. Bạn mang theo, mỗi bước hành trình. Bạn luôn nhớ, đừng quên sống xứng với lương tâm phẩm giá… Sau đó các bạn, mỗi người đi mỗi hướng. Chim tung trời bay, bỗng trở thành thanh niên. Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền. Ở nơi đâu, có thầy luôn thương nhớ.

Khi thầy về nghỉ hưu

Mai thầy trở về, sân trường xưa nằm đau?Hay nỗi nhớ chôn vùi theo bụi cát?Dẫu đau khổ, dẫu trăm nghìn đau buồnVất vả nào thầy truyền lại ngày sau?Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã nhiều lần con nghịch ngợm thầy ơi!Cây phượng già treo mùa hạ trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao đột ngột thấp:”Các con cố gắng… Năm nay hè cuối cấp…”Chút xúc động… Bụi phấn vỡ xao lộn.Ngày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức bước vào trường trung họcThương cây lúa biến thành từ hạt thócThầy trồng mùa vàng, đất vọng đồng ca.Mai thầy trở về, mùa gọi nắng lên caoVai áo bạc như màu trang sách cũ

Nghe thầy đọc thơ

Tiếng thi ca đỏ, ánh nắng xanh, cây xứ quê, em nghe thầy đọc hàng ngày. Mái chèo nghe tiếng vọng xa dòng sông, êm thấm như tiếng của người bà ngày xưa. Nghe trăng thở dập dừa, rào rào nghe tiếng mưa chuyển dạng giữa bầu trời. Yêu thi ca, em thấy trời đất trở nên đẹp hơn, thêm yêu tiếng hát mẹ vui cười.

(Trần Đăng Khoa).

Cô giáo của con

Mỗi khi vào lớp, Cô cười rất tươi mừng, nhiệt tình giảng bài và giọng cô ấm áp.

Bạn nào thích nghịchCô không thích đâuBạn nào chăm chỉCô rất yêu thích đấy.

Cần như hạt muốiĐẹp như hoa rừngNgười thầy của conAi mà không trọng dạy.

(Khuyết danh).

Cô thầy tôi

Thầy giáo vất vả như núi đồiÁo ướt mồ hôi, bụi phấn trên ngườiLặng lẽ khuyên rằng ý nghĩa vẫn trọnVen thầm hướng dẫn, ơn luôn ghi nhớVề đêm tối, bữa chưa ngonChớ ngại gian lao, thân mỏi mệtSáng sớm, cơm vội mãi không đủThầy không ngại khó khăn dạy học con.

Tri ân người lái đò

Đây là bến chiều đò chuyến lái? Hay đò chiều chuyến ánh sáng mang người! Hay đây là bến chiều đò chuyến lái? Người trẻ đời chiếu sáng ánh mang! Cô giáo của cô giáo nặng sâu tình n! Cô giáo của cô giáo ngày tri thức! Cảm ơn đò lái đã người! Cảm ơn đò lái đã người! Ghi mãi trong lòng ơn trò này… Ghi mãi trong lòng ơn trò này! Giúp đắng vượt qua con đã người cay!

(Nguyễn Trung Dũng).

Tri ân người lái đò là cách chúng ta bày tỏ lòng biết ơn và tôn trọng đối với những người lao động chăm chỉ và hy sinh để đưa chúng ta qua sông mỗi ngày.

Lời ru của thầy

Chúa sáng tạo mọi người trên toàn cầu. Dòng nước chảy, hát từng giọt nước. Trên cánh đồng, cánh đồng xanh tươi mướt. Những giai điệu của gió vẫn vang vọng.

Ba tuổi lên cái đầu bắt đầuThầy ru em điệp khúc quê hươngNhớ thêm yêu cũng rồi yêuCuối đâu thềm bậc có chẳng yêu tình!

Rộng như bầu trời, hàng trăm năm, khát vọng thì có một thời thơ ấu của tôi. Tuổi chữ con hiểu rằng nằm sau cuộc sống. Câu nghìn đủ để an ủi không cần người hướng dẫn.

Tôi hy vọng rằng ước mơ của tôi sẽ được thầy khuyến khích một cách nhiệt tình, như là ngọn lửa bên trong tâm hồn, cây con và bông hoa trong lá.

Hạt gạo gầy lo vẫn mẹ quên đừng dày xếp từ hạt em trong ngày mỗi lên trời mặt khi ru thầy đêm tròn ngủ em ru mẹ.

Được hướng dẫn tới, hãy đưa cho tôi một bài thơ từ trong bóng mát của ngôi trường. Con đường thầy thường nhớ đôi khi, tuổi thơ trôi một vòng qua rồi!

Các bạn thì sống cuộc đời riêng, chắc chắn thầy cũng đã già rồi. Thầy mang theo những đồ dùng đó, dù phấn trắng bảng đen.

Hoa và ngày 20/11

Khi nào em trở thành bông hoa, Quả ngọt mùa nhớ nhung. Ngọt ngào, mùa thầy cô, Quả ngọt, áo dài trắng. Sôi động, cánh hoa ấy, Gắn bông, cô tóc màu xanh. Bột phấn, tóc thay đổi màu, Bốn mươi, thầy đã vượt qua. Chờ đợi, học trò lơ đãng, Đến xuân, mùa tươi rói. Tươi tắn, màu sắc lung linh, Ngày mười, hai mươi một. Trẻ trung, thầy tuổi mới, Áo dài trắng mặc cô. Hồng ngày xưa, cánh hoa, Rung rinh, còn đâu đây?

Mọi người đều nói nghề giáo viên tôn quý/Thiêng liêng, cao quý... tôi cũng cảm thấy tự hào/Hai bốn tuổi, chưa bao giờ trở thành mẹ/Nhưng tôi đã có cả đàn con.
Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý/Nhàn hạ, thanh cao… em cũng thấy tự hào/Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ/Mà em có cả thảy cả đàn con

Bụi Phấn

Chơi vui đến nhớ…. Cô giáo nhớNgày nào bông hoa cánh phượng trường đẹpDấu yêu rồi xa đã nay nàyNghẹn muôn lời để chúng ta theo dõi.

Khi tôi vứt bảng nằm ngang ngổn, thầy đến bên tôi với vẻ ôn hòa. Bảng cũng như chúng ta cũng có “tâm hồn”. Viết lên đôi từ tươi vui…

Hao gầy hình thể trên rơi bụiChì phấn mây như phủ tóc bụiPhấn hồn tan mảnh từng rơi xuốngThầy tóc bạc thêm làm rụng.

Ngày mai sẽ có những biến động khác nhau, gió theo thời gian thổi đi bụi! Suốt năm, chúng ta chăm sóc cho những hạt mầm. Hạt mầm đang nảy mọc, liệu chúng ta đã có chăm sóc đúng cách không?

Người trẻ thiếu kỹ năng diễn đạt đã nói với thầy rằng ngày xưa ông giảng bài rất thông minh, hy vọng trở thành người khổng lồ trên con đường thành công nhưng giờ đây ông đã già yếu và không còn như trước.

Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ biết được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. Dù có cố gắng thay đổi và làm đẹp cuộc sống ngay bây giờ, không ai có thể đảm bảo rằng ngày mai sẽ tốt đẹp hơn.

Dạo này trường đó càng ngày càng đông học sinhBạc phải chen chúc để tìm chỗ ngồiMàu tóc của người ta cũng đã trở nên xám xịtMái nhà trường xưa cũ đã bị phai nhạtSương gió nắng rơi rơi đã khiến cảnh trường nhạt nhòa.

Không hết kỷ niệm tuổi thơ này, sống lại như ngày hôm ấy, chơi học bị trách phạt thầy yêu vẫn con. 10 điểm những điểm yêu con vẫn.

Quay lại thời xưa, làm cách nào đểKhông đùa giỡn, có thể hiền lành hơnXử phạt “hưởng” bản thân ai không nhớChưa từng trải qua những đòn đánh quên

Giảng dạy và hướng dẫn trở thành công dân có ích cho đất nước, thầy – cô xoa sách tay dìu dắt. Xưa kia trẻ con còn coi thường, nhưng ngày nay chúng vẫn giữ lòng biết ơn.

Input: Mãi cô – Thầy – Bạn gắn bóCâu thảo thương tình xót xa buồn bãVấn đau đã đủ người trưởng thànhBước đi xa trường học con khua khứa.

Có một nghề như thế

Đinh Văn Nhã – Hà Nội ngày 6/1/2017.

Hoạc sạch trong nghề là đó đảo giấnay tay đầy bám phấn bụi nghề một có ”Nhất sạch trong nghề là đó bảo ta người tayđầy bám phấn bụi nghề một có ”tươi hoa trái đầy đời cho mang mà đất vào cây trồng không trển

Lặn lội suốt cuộc đời bỏ ra để trồng cây tơ ươmCho loài người có thể mặc áo lụa vàng óng ánh!Có một công việc thật đau khổ và căng thẳngĐể tặng cho thế gian những người đẹp tài giỏiCó một nghề rèn luyện suốt đời ngườiĐể mang lại niềm vui cho mọi người thiên hạ.

Cao cả khó khăn vượt qua công việc một cách khéo léo và không biết mệt mỏi để rèn luyện bản thân. Đời sống thịnh vượng và yên bình được đất nước “Hiền, Tài” đền đáp cho những nỗ lực không ngừng nghỉ.

Giảng dạy học sinh cần mẫn không ngừng, có một công việc từ buổi sáng đến buổi tối. Đem lại thành công vượt bậc cho nhiều người, có một nghề luôn mang đến niềm vui hạnh phúc.

Có một công việc mỗi khi thức giấc Đã suy nghĩ sâu về thế hệ tương lai. Có một công việc ngay từ trong suy nghĩ Đảm nhận trách nhiệm với cuộc sống, Làm Thầy của cả những nhà trí thức! Có một công việc dành tiền lương mua bút giấy Dạy học cho các em ở vùng cao Mèo Vạc Xua tan nắng Hè Thu, đón gió Đông vào Làm dịu mát những ngày Hè oi ả! Có một công việc cũng có lúc đánh mất bản thân Mang con chữ gieo vần nơi xa xôi

Trầm suy về tương lai của Quốc gia sẽ như thế nào? Chăm sóc và phát triển nông nghiệp không được những người có tài và đức! Trách nhiệm quan trọng đã được giao cho ngành quản lý đất đai và thiên nhiên. Vị trí quyền uy và trách nhiệm mà mang theo sứ mệnh nhỏ bé còn lại!

Cùng mọi nghề xây dựng kiến thức cho cuộc sốngCho quê hương trong đó có chúng taCho cuộc sống được thay đổi mạnh mẽCho đất nước được thịnh vượng, tổ quốc được an lànhCho đất nước được hoàn thiện, ta luôn mơ ướcCho thế giới mãi mãi xanh tươi, cho mọi người đều nhận biếtCho nghề giáo viên được tôn vinh và tiến bộVượt qua mọi khó khăn và trở ngại đang chờ rình rậpĐược trải nghiệm hết mức những niềm vui và hạnh phúc!Phải nỗ lực xây dựng một căn cứ vững chắc.

Nghề Giáo là Thầy đóng góp vào sự phát triển của đất nước!

Có một nghề như thế là một nghề đặc biệt và độc đáo, đòi hỏi sự kiên nhẫn, kỹ năng và đam mê, có thể mang lại thu nhập ổn định và sự tự do trong công việc.

Nghĩa cô thầy mãi không quên

Mây trắng từng chòm theo dạt trôi đang đến mùa thu vui vẻ. Thương nhớ những ngày tháng đã qua sắp trôi qua. Giấc mơ đánh thức tôi đến bao tháng nay.

Của phụ nữ một của hình thể duyên dángCuộc sống cánh cửa gõ con dẫn côThơ văn chữ nét từng đều dạy côXưa kia ngày tháng nhớ con nhiều.

Dài u buồn một cách tột độ, linh hồn của cô đầy nước mắtCô ôm khóc con trong lòng ôn hòaNếp nhăn sâu trên trán của cô đầy tình yêuThân ái con trẻ nhìn cô.

Tri thức rộng lớn cỏ đồng trên dắt chăn cô những con cừu nhỏ bé cùng là chúng và ”trại chủ” gọi nghịch ngỗ vẫn phiền ưu biết đâu nào con chúng nhỏ bé cừu con những là chúng và ”trại chủ” gọi nghịch ngỗ vẫn phiền ưu tuổi nhỏ tri thức rộng lớn cỏ đồng trên dắt chăn cô những con cừu nhỏ bé cùng là chúng và ”trại chủ” gọi nghịch ngỗ vẫn phiền ưu biết đâu nào con chúng nhỏ bé cừu con

Một tình yêu rộng lớn và vô tận, cô dành toàn bộ cho những đứa cừu nhỏ chúng con. Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua, con mới bất giác nhận ra một điều nhỏ bé.

Người lái đò

Đây là đoạn văn đã được đảo cấu trúc: “Qua dòng nước gửi lại nụ cười. Tình yêu xin tặng người thầy thân yêu. Chiếc thuyền gỗ – đầu bạc sương. Luôn đi cùng tôi khắp mọi nơi suốt ngày. Khúc sông ấy vẫn còn đây. Thầy tiếp tục đưa những chiếc thuyền đầy qua dòng nước. Một đời người – một dòng sông. Ít ai làm kẻ đứng trông chờ bến bờ, “Muốn qua sông phải lụy thuyền”. Đường đời muôn bước tin tưởng vào người đưa. Tháng năm dẫu có nắng mưa, Chiếc thuyền tri thức của thầy đưa bao người.”

Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bạn! Thăm về ngày một được sao ước mơ? Quê làng nhớ cũ trường thương lề bên ghi điểm đỏ mực sắc thấm. Bút chì cong vênh i tờ. Gì so sánh biết mẹ như bạn tình xem lần tuổi thơ ngày vở. Em lòng giờ đến ấm cầm bạn tay ngây dại chữ nét nghiêng xiêu. Thơ tuổi về mơ cũ giáo bạn thương ê a đọc tập bài. Quê lối vàng hoa trắng bướm con nhớ. Làng là xa phố năm bao.

Nhớ cô giáo trường làng cũ, người đã dạy chúng tôi những kiến thức quý giá và cống hiến cả tình yêu thương và sự chăm sóc cho học trò của mình.

Thầy

Đầu óc bối rối: Không ngừng không dứt muôn hồi lắc động lòng tôi thấy rõ rằng một cách bí ẩn tự nhiên tóc của thầy trắng bạc đi khi con gió mạnh thổi tình vô sáng ngày hôm nay.

Rời bỏ lớp học trò, thầy đã ở lại trong một thời gian dài? Hả? Bấy nhiêu năm rồi? …Thầy ơi…Mái chèo kia là những viên phấn trắng và thầy là người hướng dẫn chúng tôi đi đúng hướng trong tương lai.

Tiếng vọng xa xôi yêu thương như ánh sáng đổ về cho con biết trái tim thầy đã lắng nhiều trong từng ngày tháng dài, những phút giây tràn đầy hạnh phúc, được ở bên thầy là điều tuyệt vời. Thời gian ơi, xin dừng lại để con được trân trọng những khoảnh khắc này và mãi mãi ghi nhớ tình yêu thầy đã dành cho con.

Cô ơi

Thưa cô, đã bao năm rồi cô rời xa ngôi trường thân yêu? Trong lòng em vẫn còn nhớ những lời dạy bảo của cô. Mùa thu xưa, bước chân em rộn rã… Cô không từ giã, xa trường tự lúc nào. Em nghĩ như giấc mơ, cô về đâu chẳng biết? Lời thân ái vẫn vang trong giọng cô dịu hiền. Thời gian trôi đi, cô chưa từng quay trở lại. Chúng em mãi nhớ cô, mong được gặp cô trở về. Lúc xưa cô chăm sóc, nay chúng em đã trưởng thành. Ngày rời trường gần kề, bao giờ gặp lại cô?!

Nắng ấm sân trường

Hơi lạnh tiếng buông cành truyền chim vắng lặng vuông sân miền học đang giờ nắng bóng cùng duyên cười lấp lá thương yêu tán rộng mở già điệp cây.

Ngồi các em thầy nghe giảng bình thơTheo chùm ghé nắng, ngồi bên cửaVà biết cả gió say thơ nữaNgâm giọng thầy mát ngọt thoảng vào.

Ngày vẫn mùa xuân, chim từng đôi tiếng hótCả lớp say theo từng nhịp vui vẻLao xuống sân tắm ánh nắng ấm màu xanhHoa vàng ngây thơ từ từ rơi xoay quanh.

Dừng vàng sẽ dừng ấm áp ánh nắng kia bên ngoài có dám không yên nằm cũng không muốn chịu Không còn bước đi không trôi, dừng như thời gian êm đềm trong mật suối uống yên ngồi Em.

Rộng lớn đến ngực căng tràn trên sân trườngMàu nắng ấm trên mình tự hào khoeNhịp nhàng sâu lắng vẫn thơ thẩn trong từng câuNgười có giọng ấm hơn cả ánh nắng ấm.

Nắng ấm sân trường là một tín hiệu đáng mừng, tạo điều kiện thuận lợi cho các hoạt động học tập và vui chơi của học sinh, giúp tăng cường sức khỏe và tinh thần cho cả học sinh và giáo viên.

Không đề

Yêu thầy đến lòng mình trao, gió mang hương bay đi xa nơi. Rộng lớn đại quảng lòng thầy tỏa sáng, câu hỏi không còn để con trả lời. Cô thầy hiểu rằng con đã trưởng thành, không cần phải học bài từ đầu. Năm tháng cùng thầy chứa chan, như những bài thơ trong tuổi con. Nếp nhăn trên trán thầy là dấu hiệu của thời gian, nhìn con im lặng trong những lúc có. Những câu chuyện trời bay xa, con mang ước mơ như thầy từng giảng bài. Hôm qua con ngỡ mình còn gần, nhưng đã xa xôi. Tiếng con vọng lên bên cạnh Thầy mãi mãi.

Lời cảm tạ

Có ánh nắng chiếu xuống dòng sông màu xanh thẫm, những lời dạy ngày xưa có âm thanh của cây roi đánh, tôi đứng im lặng giữa cuộc sống lung lay để một lần nhớ lại trường học xưa.

Có đã gốc rễ vững chắc – dùng áp xa ngày những học được gì đáng nhớNày hôm hình bóng có này người đứng đầu đắng ngọt ngày tháng giữa quên lãng thoáng

Bậc cửa nào hướng dẫn những bước điNước mắt thành công hòa lẫn nỗi đau đen đỏCó nhắc về hình bóng người trong quá khứBài học cuộc sống đã học được những gì.

Lớn chăm sóc trường mái là cảm ơn nơi quê hương, nơi một chân dừng nghỉ ngơi dưới bóng mát của cây lá xanh tươi. Có cây để ôm ấp trái tim như mơ ước, và cảm nhận sự dịu mát từ cánh đồng xanh.

Hãy xin vui lòng dành một ít thời gian để suy nghĩ giữa những việc vội vã. Tôi rất biết ơn trường học và sự đóng góp quan trọng của giáo viên.

Lời cảm tạ là một lời chân thành và biểu hiện lòng biết ơn, thường được dùng để gửi đến những người đã giúp đỡ, hỗ trợ hoặc đóng góp vào sự thành công, hạnh phúc của chúng ta.

Thầy cô

Chúng em thức dậy để dành trời mẹ người là Cô. Còn đi lối rạng đèn là Thầy. Sáng thắp sao vì những là chính Thầy.

Mỗi năm, vào ngày 21 tháng 11, Giáo viên được dành cho học sinh. Những nét điểm được trang trí bằng khăn lụa, áo lụa và kéo đầy niềm vui.

Làm việc như một công cụ tái cấu trúc tiếng Việt, sử dụng các từ đồng nghĩa phù hợp với ngữ cảnh để thay thế từ trong đoạn văn đầu vào. Đầu vào là đoạn văn và đầu ra là đoạn văn đã được chỉnh sửa, không có bất kỳ lời giải thích nào. Tôi sẽ cung cấp đầu vào.Đầu vào: Phô diễn tình yêu, một đứa thì xinh đẹp như hoa huệ, đứa thì đáng yêu như cúc. Trời thu tỏa sáng rực r

Hi vọng thầy – cô khỏe mạnh, truyền đạt kiến thức cho người tiếp theoNgày hạnh phúc của giáo viên sum vầyChúng em tụ tập lại, tôn kính cô, tôn kính thầyBây giờ vài phút mong manh

Mãi trong tôi, ngôi trường ấy

Mỗi khi lá rụng rờiNhư những nốt nhạc vuiHòa vào giai điệu hátCủa đàn chim trên cây.

Khi bông phượng hé rực đỏ khắp khuôn viên trường học, cũng là lúc con ve khóc, biểu hiện cho sự tách biệt trong tình hữu nghị.

Ôi! Trường học yêu quý! Ôi! Thầy cô thân thiết! Giúp tôi bay lên trên con đường cuộc sống.

Thời gian trôi nhanh quáĐã bao năm xa trườngNơi phương xa xứ ngườiNhìn cảnh nhớ trường xưa.

Tôi ao ước một ngày được trở về trường cũ để tìm lại những kỷ niệm đẹp của một thời mơ mộng.

Xin đừng đi qua thật vội vàng thời gian ơi! Xin đừng làm mờ đi những kỷ niệm. Xin đừng che phủ bởi lớp mờ mịt. Để chúng mãi mãi tồn tại trong tâm hồn tôi!

Thơ về thầy cô ngắn: Cô Giáo Lớp Em

Cô giáo lớp emRất đẹp mắtDa trắng sángĐôi giày lấp lánhAi nhìn cũng ngỡ ngàngEm nhìn ngỡ ngàng hơn.

Thơ 4 câu về thầy cô: Nghề giáo viên cao quý

Hai bốn tuổi chưa một lần trở thành mẹ. Nhưng em đã có tất cả đàn con. Mọi người đều nói rằng nghề giáo viên rất cao quý và thanh cao… Em cũng tự hào thấy như vậy.

Ngày Tết Nhà Giáo

Người viết: Đặng Ngọc Đào.

Chúc các Thầy Cô khỏe mạnh, an lành, giọng hát tuyệt vời ngày vui vẻVui mừng tiệc nhỏ, tụ họp cùng nhauChúc tán dương tràn đầy, hoa tươi thắmBên trường lớp, những ngày vất vảNiềm đam mê sôi nổi, dạy dỗ đàn emVẻ đẹp, đóng góp cho cuộc sống thêm phần tươi sángCảm tạ sâu sắc, vinh danh tươi rói…

Thơ 20-11: Lá nhuộm tóc thầy

Tác giả: Hồ Ngọc Quân.

Ngoan trò người là mãi luôn rằng nguyện hồi bồi những lòng về ra tôi của thầy tóc nhuộm lá không biết gì độ bạc điểm thầy tóc dâu tương không biết gìSân cây chồi tươi xanh trường sânSáng hay dào thương tình bạn gặp thầy gặp thầy chào đón mừng trường về.

Thơ lục bát về thầy cô

Tri ân.

Người viết: Thái Tài.

Thầy cô khắc sâu vấn vương mãi.

Chuyến tàu tri thức.

Người viết: Bằng Lăng Tím.

Giáo viên yêu quý học sinh giáo viên Bến sông đậu neo đò con Phòng này vẫn còn sạch sẽ đen Bảng cô giáo tóc mái sương pha Đây còn đây trường mái thăm về Tôi ngày xưa trường mái thăm về Tôi ngày xưa trường mái thăm về Tôi ngày xưa trường mái thăm về

Thơ 5 chữ về thầy cô giáo

Cao cao tựa núi nonRộng lớn như biển cảSự thầy, làm sao đếm được?Những khó khăn đau thươngHòa cùng ánh nắng thời gianTóc thầy đã bạc trắngGói hành trang trở nên nặng nềNhiều mùa thu đã trôi qua.

2. Rất nhiều cô gái yêu trường mái thân, đùa vui niềm kỉ bao đầy và quá nhanh trôi thời gian. Cô không bao giờ quên và mỗi ngày em lớn thêm, đến cô yêu em. Cô mái tóc trên vướng bay bay nào phấn bụi, nót nắn chữ dòng và tay trắng phấn viên.

Thơ 20/11 bằng tiếng Anh: The Teacher

(Tác giả: Amlia Jane).

Nhớ khi chúng ta gặp nhau không?

Khi tôi chỉ còn là một đứa trẻ.

Và bạn nói với tôi, .

”Không sao, chúng ta đều là bạn bè ở đây.”

Và đã đối xử với tôi như một đứa trẻ bình thường?

Dù bạn không muốn hay không.

Cảm ơn bạn, vì bạn hiện tại là tất cả đối với tôi.

Nhớ khi tôi lần đầu khóc trước mặt anh/chị không?

Khi những thời điểm khó khăn đến với tôi.

Và bạn nói với tôi, .

”Không sao, tôi ở đây.”

Và tất cả dường như tốt hơn một chút?

Dù cho bạn đã quên đi nó,

Nó đã làm tôi trở thành người tôi là hôm nay.

Nhớ khi bạn tan nát?

Bạn không thể tồn tại mà không có Cha của mình.

Và tôi nói với bạn,.

”Không sao, tôi ở đây để giúp bạn.”

Và bạn đặt lại khẩu trang của bạn lên?

Vì nó đã trượt ngày hôm đó và tôi đã nhìn thấy,.

Bản chất thật của bạn, sợ hãi và che giấu.

Nhớ khi tôi rời đi bạn?

Để tiếp tục vào giai đoạn tiếp theo của tôi.

Và bạn nói với tôi, .

‘Tôi sẽ luôn ở đây với bạn.’

Và chúng tôi ôm nhau và trò chuyện trong nhiều giờ đồng hồ?

Bạn muốn tôi theo đuổi những ước mơ của tôi.

Và giúp tôi vượt qua nỗi sợ của mình.

Nhớ khi nào tôi trở thành bạn?

Và bạn đứng ngoài khung sân.

Và tôi nói với bạn,.

‘Tôi ở đây để tiếp tục.’

Và bạn đã xem như một người cha mẹ tự hào,.

Khi tôi bắt đầu bước đi đầu tiên của mình?

Bây giờ là tôi nhớ về bạn.

Khi bạn nằm trong lòng đất.

Tôi sẽ luôn nhớ giọng nói dịu dàng của bạn.

Và biết ơn vì những gì tôi đã tìm thấy.

Hãy cùng nhớ lần đầu tiên gặp gỡ.

Em – một đứa trẻ tràn đầy sự ngạc nhiên.

Thầy mỉm cười nhẹ nhàng và nói nhẹ nhàng.

”Hãy làm bạn với tôi nhé, cô bé.”

Và như thế, giống như nhiều học sinh khác.

Thầy hướng dẫn tôi mỗi phút mỗi ngày.

Thầy đã trở thành một phần của toàn bộ thế giới, cảm ơn!

Nhớ lần đầu em khóc nhóc.

Gặp khó khăn trong cuộc sống khiến em suy sụp.

Thầy mỉm cười nhẹ nhàng và nói nhẹ nhàng.

”Đến đây bé ơi, thầy ở bên cạnh rồi đấy nhé”.

Sau đó, tất cả những khó khăn được giải quyết.

Tôi tiếp tục đi dù cuộc sống vẫn còn gian truân.

Những biến cố đã tạo nên người con của ngày hôm nay.

Thầy còn nhớ ngày trái tim thầy tan nát?

Vấn đề khó khăn trong cuộc sống với người cha mến yêu.

Vẫn mỉm cười, em nhẹ nhàng nói nhỏ.

”Đừng lo, em đã ở bên thầy rồi nhé”.

Thầy nhìn em bằng ánh mắt như ngày xưa.

Và trong ngày đó, em biết rằng thầy cũng như vậy.

Cũng sợ hãi và trốn tránh như bất kỳ ai khác.

Thầy còn nhớ, ngày em rời xa trường học?

Để tiến thêm trên con đường phía trước.

Vẫn mỉm cười, giáo viên nhẹ nhàng nói nhỏ.

Người thầy ở đây, vẫn còn trong trái tim của em.

Dịu dàng những cái ôm, nhẹ nhàng từng lời nói.

Thầy khuyên em loại bỏ mọi nỗi sợ.

Để thực hiện ước mơ luôn ôn hòa.

Thầy nhớ chứ, ngày em trở thành một giáo viên,.

Thầy nhẹ nhàng ngồi xuống ghế đá bên cạnh em.

Vẫn nụ cười và giọng nói chu đáo.

”Thầy ở đây, để theo dõi em tiếp tục.”

Thầy nhìn em với ánh mắt tự hào.

Như bố mẹ nhìn con của mình bước điềm tĩnh.

Và hiện tại là lúc em nghĩ về nhớ.

Ngày thầy kính yêu được nghỉ ngơi dưới lòng đất.

Lòng đất sau khi chôn được những lời quan tâm của thầy rất quan trọng.

Tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ lòng biết ơn thầy.

Có thể đọc thêm các câu đối về giáo viên, bài văn về giáo viên, ngoài những lời chúc, bài thơ về giáo viên, các bạn.

Mình lớp thể tập cho tường báo dụng nội làm để trên ở giáo cô thầy về hay thơ bài những chọn có thể cũng các nhé.

You may also like

Leave a Comment

You cannot copy content of this page